Chùm Thơ Tình Buồn Khi Người Yêu Đi Lấy Chồng



♥ Chùm thơ tình dang dở: Chia tay vì không môn đăng hộ đối
♥ Chùm thơ ép duyên, phải lấy người mà mình không yêu
♥ Chùm thơ anh là kẻ lẻ loi trong cuộc tình 3 người

BÀI THƠ: Đám Cưới Người Ta (lục bát)

Tác giả: Thiên Gia Bảo

Hôm nay đám cưới người ta

Tôi cũng đến dự nhưng là khách thôi

Tách trà bung khói em mời

Trong làn hư ảo em cười thật xinh...

Lại thêm thuốc kẹo mời anh ngọt ngào

Nhưng tôi thấy lạ làm sao

Bàn tay run nhẹ nép vào bàn tay...

Nhưng không giám ngỏ giờ này mất em

Trong giây phút thoáng lặng im

Tôi cười cho nhạt nỗi niềm trong tôi...

Mai tôi thành kẻ mồ côi cuộc tình

Thôi thì như kiếp lục bình

Mặc cho con nước mang mình về đâu...

Yêu người mà chẳng có nhau

Vì không dám tỏ một câu với người

Nên rằng đám cưới thật vui

Mà sao tôi lại ngậm ngùi xót xa...

Bởi nay đám cưới người ta

Nhưng tên chú rể phải là tôi đâu

Còn tôi một kẻ yêu sau hai người...

Mấy câu mấy chữ mấy lời chia xa

Hôm nay đám cưới người ta

Chúc em hạnh phúc chan hòa yên vui.

THƠ LỤC BÁT: TIỄN BIỆT

Tác giả: Cà Phê Đắng

Chữ tình ai xẽ làm đôi!

Em vui duyên mới hồn tôi rã rời

Vẫn cây cầu ấy người ơi!

Xưa ta hẹn ước chung đôi kiếp này.

Áo hoa rực rỡ trong ngày vu quy

Trời bày chi cảnh phân ly

Tham sang phụ khó em đi theo người

Thì thầm gọi khẽ tên em trong lòng

Người đi xe mối duyên hồng

Quên bao ngày tháng ấm nồng bên tôi

Ngẹn ngào cay đắng bờ môi

Lặng nghe tiếng pháo xé đôi mảnh hồn!

BÀI THƠ: EM BƯỚC THEO CHỒNG VỀ XỨ LẠ

Tác giả: Hoa Lục Bình

Em bước theo chồng về xứ lạ

Anh buồn chân bước dạ ngẩn ngơ

Bao ngày mong nhớ bây giờ còn chi

Chỉ mình anh ngần ngại mà trông

Có kẻ đau lòng vỡ mộng từ đây

Màu nhung nhớ vơi đầy ký ức

Em lấy chồng anh tức lắm thay

Tìm quên trong những cơn say

Bao nhiêu kỷ niệm tháng ngày anh mong

Người ta cưới pháo hồng đưa lối

Kẻ vô tình từ chối cuộc chơi

Giờ đây chỉ biết trách đời trái ngang

Anh đau xót đôi hàng lệ nhỏ

Chân ngập ngừng vò võ lòng đau

Là màu vô vọng dâng trào buồng tim

Người nơi ấy đắm chìm duyên mới

Anh đứng nhìn em cưới người ta

Chiều nay chỉ có mình ta đi về.

BÀI THƠ: TẠM BIỆT EM

Tác giả: Thiên Gia Bảo

Xác pháo hồng nhuộm đỏ cả không gian

Con thuyền đưa tình em sang bên mới

Kể từ đây đường về không chung lối

Một đoạn đò mà cách biệt yêu thương...

Mình yêu nhau giữa kiếp sống vô thường

Em cơ hàn anh hai bàn tay trắng

Đền hiếu ân em ngậm ngùi cay đắng

Bước theo chồng chia rẽ cả cuộc vui...

Tạm biệt em yêu dấu một nụ cười

Để rồi tắt trọn đời trong hiu quạnh

Nếu biến được đau thương thành sức mạnh

Thì đâu ai phải khổ lụy vương sầu...

Em thật đẹp trong màu áo cô dâu

Nhẫn kim cương đầy cao sang quyền quí

Cha Mẹ em cũng mãn lòng vừa ý

Và họ hàng đến chúc tụng rôm tai...

Bao nhiêu ly mới tìm đến cơn say

Rót đi em rượu mừng anh uống cạn

Để niềm vui đong đầy không giới hạn

Hơi men nồng cháy chụi mảng hồn yêu...

Câu thề cũ trả lại với dáng chiều

Cây rụng lá cho phôi pha lời hứa

Em xa rồi với anh còn gì nữa

Trời yêu đương đổ lệ khóc duyên mình...

Tạm biệt em tạm biệt nhé cuộc tình

Mà duy nhất chỉ còn anh ở lại

Không phận kiếp phải xa nhau mãi mãi

Em với người chúc hạnh phúc trăm năm.

Bài Thơ: Người Yêu Lấy Chồng (lục bát)

Tác giả: Minh Thi

Anh gom hạt nắng cuối chiều

Đem về ghép mãi chữ yêu không thành

Tình yêu vỡ vụn trong anh

Bao nhiêu mơ mộng bỗng thành hư không

Bởi em, con sáo sang sông

Kiệu hoa em đã theo chồng đi xa

Giờ còn đọng lại nhạt nhòa chơi vơi

Chúng mình từng có một thời

Sâu đậm kỷ niệm của đời học sinh

Nhiều lúc anh định tỏ tình

Nhưng cảm thấy ngượng nên mình lại thôi

Những đêm trăng tỏ thường ngồi bên nhau

Ngây thơ trong sáng tình đầu

Bây giờ em chẳng còn đâu của mình

Sóng xô dìm đắm thuyền tình

Để anh bến đợi một mình đơn côi.

BÀI THƠ: BÃO LÒNG

Tác giả: Quỳnh Chang

Hôm nay đám cưới người ta

Mà sao tôi thấy xót xa trong lòng

Nay em cất bước theo chồng

Mình tôi ở lại bão lòng như mưa

Em quên kỷ niệm chiều xưa

Đã quên những buổi ban trưa hẹn hò

Để tôi ôm mối tơ vò đớn đau

Chúc cho hạnh phúc bên nhau

Cầu mong em được đẹp màu ước mơ

Vần thơ viết vội héo hon thân này.

BÀI THƠ: EM ĐÃ LẤY CHỒNG

Tác giả: Tùng Chương

Xe hoa đón rước gót hồng cô dâu.

Đi về hai bóng, đôi đầu bên nhau.

Thẫn thờ đứng dưới hàng cau,

Hương cau còn thoảng, nơi nào hương yêu?

Tình Anh đáng giá bao nhiêu?

Sao bằng mâm lễ vãi điều nhà trai!

Người ơi màu tóc còn phai,

Huống chi tháng rộng, năm dài nghĩa nhân.

Bây giờ cách trở vạn lần núi sông.

Bây giờ nhắm mắt mà mong,

Gương kia cũng vỡ, tơ hồng đứt dây.

Mình Anh thui thũi nơi đây,

Ôm sầu dĩ vãng, hao gầy nhớ thương.

Em giờ lưu lạc hà phương?

Vui câu hạnh phúc trăm đường . . ái ân!

Lặng nhìn theo cánh hoa bần,

Gió đưa, nước chảy . . vô phần hoa ơi!

Giờ còn chỉ biết trách trời,

Đỗ thừa duyên số, tình đời éo le.

Hỏi người năm cũ có nghe?

Diêu bông ai hát cho se thắt lòng.

Mà tình Em bạc, mà lòng em đen.

Anh giờ chỉ biết hờn ghen,

Mòn hơi, đuối sức như đèn lụn tiêm.

Em giờ như một cánh chim,

Biễn Nam hay Bắc ? biết tìm nơi đâu.

Thôi thì lấp thảm, quên sầu,

Mượn câu thơ để nguyện cầu cho Em.

Màn loan, trướng gấm hằng đêm,

Phụ tùy, phu xướng êm đềm gối chăn.

Mặc ai nước mắt dầm khăn,

Đứt từ đoạn ruột cầm bằng tử, sinh.

Thế gian cũng một chữ tình,

Cho người đau khổ, lụy mình nào hay.

BÀI THƠ: EM GIỜ LÀ VỢ NGƯỜI TA

Tác giả: Vũ Nguyên

Em vui hạnh phúc trầu cau bên người

Hay chăng một kẻ đang cười mà đau

Thì thôi em cũng qua cầu là xong

Khi giờ em đã sang sông mất rồi

Mà là thằng khác trời ơi thật buồn

Tình mình ngày ấy chẳng khuôn

Vậy nên nó méo dỗi hờn nó xa

Tức đời anh ch-ửi tổ cha cái thằng

Bao năm thả lưới tao giăng

Không ngờ mày đến mày nâng cả bè

Gió đưa luôn cả em về với ai.

BÀI THƠ: TRẢ LẠI TÌNH EM

Tác giả: Phú Sĩ

Ngày em bước theo chồng đi mãi

Bến sông chiều tê tái lòng anh

Còn đâu những lúc trăng thanh

Nàng buông nốt nhạc anh dành tình thơ

Người ra đi để buồn thương nhớ

Con sáo chiều nay lỡ cuộc chơi

Nghe trong tí tách mưa đời

Chim quyên nức nở khung trời xót xa

Em hờn dỗi thuyền hoa bỏ bến

Bởi tình mình lắm nẻo lênh đênh

Nửa đời còn lại bập bềnh thân em

Thương em lắm nỗi niềm cạn tỏ

Anh vẫn còn mỏi gót tha phương

Thôi thì tình vẹn đôi đường

Cầu cho duyên thắm ta nhường em qua

Ta gởi lại tình xa ngày ấy

Theo gió chiều về mãi người thương

Mai này sương gió dặm trường

Chỉ mong người giữ chút vương tơ lòng....

Đã hết rồi..đừng khóc nữa mà chi

Bởi mai này em vu quy xuất giá

Rượu giao bôi cùng một người xa lạ

Gọi tiếng chồng nhưng nào phải là anh

Đã hết rồi..những hẹn ước ngày xanh

Khi tình kia không dành cho nhau nữa

Con đường yêu đã đi về mỗi đứa

Nỗi đau này anh biết thủa nào vơi

Đã hết rồi..đừng khóc nữa em ơi

Xem tình ta là trò chơi duyên phận

Em sang ngang anh không lời oán giận

Chỉ trách mình lận đận chữ tình duyên

Đã hết rồi..như bến vắng con thuyền

Đường tương lai là quyền em chọn lựa

Chớ bận lòng khi chẳng tròn lời hứa

Mộng không thành..hai đứa chỉ vậy thôi

Đã hết rồi..những ngày tháng chung đôi

Lệ em rơi..thay cho lời từ tạ

Trái tim yêu giờ còn là rệu rã

Nát tâm hồn..khi em đã xa anh.

Sau bao nhiêu tháng ngày ta hẹn ước

Đến cuối cùng cũng được thấy em cười

Áo cô dâu duyên dáng khoác lên người

Em xinh tươi khi thành cô dâu mới

Ngày vu quy bổng mưa về giăng lối

Chết lặng người lệ anh cũng tuôn rơi

Tan nát lòng hồn lạc lỏng chơi vơi

Bởi anh không là người em bên cạnh

Cơn mưa rào nghe cõi lòng buốt lạnh

Nỗi đau này canh cánh thuở nào nguôi

Như nhịp cầu nay đã gãy làm đôi

Khi chúng ta cũng thành người xa lạ

Bởi tại anh mang cảnh đời nghiệt ngã

Hay tại vì xưa vội vã yêu em

Để hôm nay tan nát mộng êm đềm

Anh xót xa còn em tìm duyên mới

Ngày em đi anh trách hờn giận dỗi

Trời nhủ lòng cũng tầm tã mưa rơi.

Lạnh về rồi em còn nhớ anh không?

Nhớ mùa đông em tặng anh áo ấm

Biết rằng em còn thương anh nhiều lắm

Sao nỡ đành... em cất bước đi xa?

Nhớ ngày nào yêu say đắm thiết tha

Anh cứ nghĩ em mãi là duy nhất!

Bỗng một chiều bóng em đi dần khuất

Bước theo chồng...và đánh mất tình ta.

Em ngoái nhìn anh...khoé mắt nhạt nhoà

Và khép lại đôi bờ mi rớm lệ

Khoác tay chồng...vai em run khe khẽ

Em lặng buồn nhìn về phía hoàng hôn.

Anh bâng khuâng như lạc mất tâm hồn

Tiễn em đi mà bồn chồn trong dạ

Phải xa em anh thấy lòng buốt giá

Áo ấm mặc vào...ôm chặt nỗi đau.

Next Post Previous Post